Menu Đóng

Tìm đâu điểm tựa, động lực khi mới bắt đầu đi làm

Ngày hôm nay khi viết lại những dòng này, nó như gợi lại một câu chuyện với đầy những niềm vui, nỗi buồn, những xúc cảm mãnh liệt của một người khởi nghiệp trẻ. Bạn có thể hiểu đó là một “chuyện tình” buồn giữa tôi với một dự án mà tôi sẽ không bao giờ quên, nhưng nó cũng là một bài học một góc nhìn đầy tính lạc quan, tích cực cho những bạn trẻ mới ra trường đi tìm được hướng đi tốt nhất cho cuộc đời mình… Tuy nhiên với topic này, tôi chỉ sẽ tập trung chia sẻ về một góc nhìn tích cực và những phương pháp, còn những bài học thất bại, những câu chuyện đau thương tôi sẽ để lại ở những topic tiếp theo…

Còn nhớ, đó là một ngày trời mưa, tôi ngồi trong một góc quán nhỏ nhâm nhi ly cafe cùng với anh, tôi gọi anh bởi tôi xem anh như người anh trai, nhưng xét về góc nhìn công việc thì anh là sếp của tôi. Tôi và anh luyên thuyên một hồi về các vấn đề: quy trình, nhân sự, cách thức làm việc với các dạng dự án… Lúc đó tôi còn yếu lắm, chỉ nghĩ hết mức có thể để có thể đàm đạo được gì đó thì đàm đạo cùng anh thôi. Rồi đang lúc trầm tư suy nghĩ về một dự án anh vừa chia sẻ thì bỗng giọng nói ấm và khá chuẩn mực cất lên:

“Em dám nhận job này không?”, anh hỏi.

“Job gì vậy anh?”, tôi nhanh chóng trả lời.

“Thì là quản lý dự án này cho anh chứ gì nữa”, anh nói rất bình bĩnh và rõ ràng.

Tôi hơi bần thần nhưng rồi cũng trả lời như đinh đóng cột:

“Chắc chắn rồi anh, nhưng em e rằng e sẽ không thể bằng bạn đã từng làm cùng anh đâu, bạn ấy thật toàn diện”, tôi nhún nhường vì đôi lúc đối diện với những người giỏi hơn mà bạn chưa tìm ra được điểm mạnh hơn họ bạn sẽ rất dễ suy nghĩ theo hướng tiêu cực.

“Thì đúng rồi, bây giờ em không bằng nó được vì nó làm với anh lâu rồi, nhưng không có nghĩa là em thua nó đâu? em chỉ là chưa bằng nó thôi, em sẽ hơn và sẽ hơn nó nhiều nữa kia, phải tự tin vào bản thân đi, làm với anh mà…”, giọng nói của anh từ tốn và đầy niềm tin.

Và chính những câu nói đó như vực dậy cái nhiệt huyết đang teo dần khi nghĩ đên sự yếu kém của bản thân tôi vào lúc đấy, tôi trở nên mạnh mẽ và hùng hồn tuyên bố “vậy bắt đầu thôi anh!”…

Câu chuyện ngắn nghe đơn giản nhưng sao nặng nề các bạn nhỉ? Thực tế khi làm bất cứ công việc gì thì điều tốt nhất đầu tiên mà một người sếp giỏi có thể cho bạn nên là làm cho bạn yên tâm với những suy nghĩ tiêu cực của mình vì chỉ khi đó bạn mới phấn đấu và hết mình vơi công việc được giao. Quay lại câu chuyện của tôi, kể từ lúc nghe anh nói với tôi những câu đó, cộng với những trải nghiệm công việc trong quá trình làm thì tôi đã bắt đầu hiểu được giá trị của điểm tựa, dù điểm tựa đó có là mong manh, sự hậu thuẫn kia chưa thật sự đủ lớn nhưng nó đã cho tôi được 1 sự thay đổi đáng kể & tôi ngạc nhiên với khả năng của chính mình, tôi đã làm việc hăng say và thấy hài lòng với những thành quả tôi có được, thật sự lúc đó tôi thấy rất tự hào về bản thân tôi. Tôi thấy được tầm quan trọng của người sếp & tôi bắt đầu nghĩ về cái gọi là Core Values cho những ai sẽ làm việc với tôi sau này…

123

Tôi sinh ra không có thói quen ganh đua với người khác, ngày đi học nhìn chúng nó ganh đua từng điểm tôi thấy thật buồn cười, nhưng bây giờ khi đi làm, tôi hiểu nhiều hơn về sự thực dụng, cách làm việc ra sao cho hiệu quả, tôi bắt đầu  tìm mentor, phân tích lý do vì sao những người bằng tuổi tôi họ giỏi hơn tôi, những người cùng ngành nghề với tôi có người thành công sớm, có người thành công muộn & tôi hoạch định con đường đi của riêng mình theo cái mà tôi vẫn gọi là Định Hướng (tôi chưa vội gọi nó là đam mê vì lúc đấy tôi cũng chưa biết được đâu là đam mê của mình, mãi về sau này tôi mới hiểu được đam mê là gì và cách dẫn dắt đam mê để nó phù hợp với định hướng của chính mình)

Nói đến đây, tôi nhớ có người đã từng bảo tôi rằng: “so sánh, phân tích sự thành công, con đường đi của những người khác cũng là 1 sự đố kị, là 1 điều không tốt”. Nhưng bản thân tôi nghĩ, nhìn vào sự thành công của người khác cũng là một dạng động lực mà mặc nhiên tạo hóa ban cho mỗi người chúng ta, nhìn vào đó và bắt mình phải cố gắng hơn nữa thì mới đến đích nhanh được. Dạng động lực này nó sẽ chuyển biến tùy theo lối nghĩ tiêu cực hay tích cực của mỗi người. Vào thời điểm đó, tôi chọn nó như một cách để tôi đi tìm Mentor cho những thứ tưởng chừng như rất nhỏ mà tôi cần học hỏi nó để bản lĩnh hơn. Dĩ nhiên các bạn nên hiểu tôi làm mọi thứ đó là để nhìn thấy họ đang ở đâu & tôi đang ở đâu để có kế hoạch đi tiếp cho hiệu quả chứ không phải 1 sự copy nguyên bản bởi mỗi người sinh ra có những điểm mạnh – yếu, kế hoạch và định hướng khác nhau.

Mãi về sau này, khi tôi đã hiểu được những giá trị đó, tôi bỗng có thêm nhiều hơn những điểm tựa, những động lực, và hơn 90% trong số chúng là do tôi tự tạo ra và chính tôi chăm sóc nó mỗi ngày theo hướng tính cực nhất. Cuộc sống này có vô vàn những điểm tựa và những thứ có khả năng tạo động lực cho bạn phát triển, chỉ là bạn hãy lựa chọn cái nào phù hợp nhất với định hướng của bạn thôi. Hãy vứt bỏ cái suy nghĩ cũ mốc rằng tôi không có điểm mạnh, tôi là người vô dụng đi, hãy nhìn nhận vào 1 thực tế là: “Vứt ra khỏi trường Đại học với mớ lý thuyết kia thì tên nào cũng như tên đó, đều là những kẻ học bơi bất kể tuổi tác mà thôi, nếu có hơn nhau thì hãy suy nghĩ xem liệu con đường mình lựa chọn đi đã thật sự tối ưu chưa hay mình đang đi trên một con đường mà chính nó sẽ hủy hoại tuổi trẻ, tương lai của mình”…

Đặng Ngọc Hậu,

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *